Con lợn sề rưng rưng nước mắt: Thưa Bụt, cuộc đời này thật bất công! Con sinh ra đã mang thân hình xấu xí, cả đời phải ăn cơm thừa canh cặn, lúc sinh nở thì thì khổ sở làm sao khi đau đớn khi bụng mang dạ chửa – Nguy hiểm đến cả tính mạng họ bảo “ Sề chửa như ngồi cửa mả ” và khi sinh ra toàn lũ con “ mặt lợn ” thế mà cuối cùng : Có thể tốt tý số cuối canh ( Đời ) , nếu hẩm hưu thì bất kể lúc nào : Ông Chủ đem ra giết thịt để làm thức ăn cho kẻ khác, vậy công bằng ở đâu thưa Ông Bụt ạ?
Bụt cười: Con không hiểu rồi! Để ta giải thích cho con. Cuộc đời này có luật nhân quả, có kiếp luân hồi.
Kiếp trước con bỏ ngoài tai những lời dạy bảo của ông bà cha mẹ, nên kiếp này trời phạt cho con mang đôi tai to.
Kiếp trước con nhắm mắt làm ngơ trước những cảnh cơ cực của người khác, nên kiếp này trời phạt cho con mang đôi mắt híp.
Kiếp trước con ngồi ì một chỗ nhiều, nên kiếp này trời bắt con mang chân ngắn, bụng to ( Khi mang bầu và cả không mang bầu thì vẫn sồ sề) .
Kiếp trước con nói nhiều làm ít, lừa phỉnh chúng sinh, nên kiếp này trời bắt giọng con " khịt khịt ".
Kiếp trước cái mồm con hát karaoke nhiều ( Chưa tính tới cái tay còn phải vịn ), nên kiếp này trời bắt mõm con nó dài ra.
Kiếp trước con sa đọa trụy lạc, nên kiếp này trời phạt con mang nhiều vú ( Bởi như thế cho đỡ ai nhòm ngó tới ).
Kiếp trước con ăn chơi phè phỡn bằng tiền mồ hôi nước mắt của người khác, nên kiếp này trời bắt con ăn cơm thừa canh cặn.
Kiếp trước con hãm hại nhiều người vô tội, nên kiếp này trời phạt con bị giết thịt.
Con đã giác ngộ ra chưa?
Và ta nói luôn cho con biết : Đó là con đã được hưởng chính sách khoan hồng rồi đấy nhé . Để cho con đầu thai thành con lợn thì còn có cơ hội ngày lễ, tết ( Ví như cưới xin, ăn hỏi…) còn sánh với chú gà ngồi chỗm trệ trên bàn thờ hay bàn tiệc…Vì kiếp trước con có tàn bạo- nhưng con biết luồn cúi, nịnh bợ bậc thầy quan lớn chiều đình nên… Chứ còn đúng ra con phải là kiếp Chó thì con biết đấy.
Dạ nếu làm kiếp chó còn xướng hơn chứ ông Bụt : Thế còn vẫn tội bảo thủ rồi chưa chừa – Mà đã làm kiếp chó ( Không được là chó cảnh đâu nhé ) mà con biết rồi đó kiếp chó có hơn kiếp lợn gì không , thôi ta nói luôn để con biết nhé : Hơn, vất hơn kiếp con lợn là khi người ta ngủ thì mình phải thức trông nhà cho chủ, trong thực đơn có hơn cái món người ăn song thải ra mà thằng chó vẫn chơi được. Con biết món gì không ? – Món a sê nôn của người say rượu cho ra qua “ đường trên” và món cho ra “đường dưới” hàng ngày nó có nhiều mùi ghê lắm ạ…Thôi không nói nữa thế là my biết rồi. My mà nói nhiều đến món đó ta cũng buồn nôn đây.
Con lợn sề gạt nước mắt, băn khoăn tự hỏi và suy ngẫm phán đoán đúng rồi : " Khả năng kiếp trước mình là một vị quan chức tham nhũng, hách dịch, hại dân hại nước: Chơi bời xả láng tẹt ga…Để lại nhiều tội lỗi nên Ngọc Hoàng phê chuẩn cho kiếp này thành kiếp con lợn sề rồi" – Không oan và không kêu nữa…Khìn kịt, eng éc ôi thôi ./.
Qua câu chuyện hài trên tác giả muốn gửi gấm tới mọi người : Luật nhân quả là đúng theo quy luật của sự phát triển và tồn tại của con người – Hãy sống có Phúc và có Phần , ở Hiền gặp Lành mà, hay ai gieo Gió thì gặp Bão đó…Còn “Kiếp luân hồi ” không bàn luận đến bởi nó ở cặp phạm trù khác đá tý tâm linh không biết có đúng hay không ?
Trên đây câu chuyện chỉ mang tính hài hước cho vui – Sau giờ lao động và giải lao với mục đích sống và làm việc theo hiến pháp và pháp luật, sống hướng thiện làm nhiều việc tốt cho bản thân, cho gia đình và cho xã hội… Xin cám ơn bạn đọc./.