Sông Lô chiều cuối năm, bất chợt gặp câu hát từ bến sông xưa vọng lại, ai về qua bến Bình Ca. Bâng khuâng chợt nhớ bao kỷ niệm năm tháng gần bên nhau, say trong hương rừng, ai về tắm nước dòng Lô.
Sông Lô chiều cuối năm bất chợt gặp câu thơ ai bỏ quên giữa dòng. Câu thơ nói về một người con gái, bao năm tháng chờ đợi người lính ấy sao mãi không về.
Sông Lô chiều cuối năm, ai tìm về bên ai, ta tìm về bên em. Qua bến Bình Ca đứng lặng, cây đào ngày tết sắp ra hoa, sao người con gái ấy nơi đâu, để lại bến sông xưa bâng khuâng một con đò.
Sông Lô chiều cuối năm, ai tìm về bên ai, ta tìm về bên em. Qua bến Bình Ca đứng lặng, cây đào ngày tết sắp ra hoa, sao người con gái ấy nơi đâu, để lại bến sông xưa bâng khuâng một mình tôi….
Vâng. Tôi cam đoan rằng ai là người Đoan Hùng, Người Phú Thọ hay người Tuyên Quang nơi có dòng lô chảy qua mỗi khi nghe câu hát ấy trong lòng sẽ trào dâng những cảm xúc không thể tả được bằng lời. Vâng. Cây đào ngày tết sắp ra hoa, sao người con gái ấy nơi đâu …Đó là bài hát Sông lô chiều cuối năm , một bài hát đã in đậm vào tâm khảm của tất cả mọi người dân Việt nam , Dòng sông ký ức dòng sông thi ca dòng sông của lịch sử của chiến thắng ấy đã và vẫn chảy miệt mài qua năm tháng… Dòng lô đã viết lên biết bao điều kỳ diệu biết bao trang sử hào hùng, có thật mà ngỡ như huyền thoại như những giấc mơ. Chiều sông lô, tập thơ của những người yêu cuộc sống, yêu điều thiện, yêu và tôn vinh những giá trị : Chân, thiện Mỹ trong cuộc sống đã một lần nữa làm dòng lô đẹp hơn, làm cuộc sống này ý nghĩa hơn. Cảm ơn các bác, các anh các chị những người đã sống không phải chỉ cho riêng mình.
Xin chia sẻ với mọi người hai bài thơ được trích trong tập thơ đó:
1. Tình thu
Làn sương mỏng mảnh dáng thu bay,
Gió bấc tràn về gió rụng dày.
Áo tím chiều quê em ngóng đợi!
Bên hồ nước biếc liễu buông dây.
Trời xanh thậm lại gợn bông mây,
Ngõ vắng, đường thôn rợp bóng cây.
Gợi nhớ khôn nguôi người tri kỉ!
Tình thu vời vợi buổi chiều nay.
Lăn tăn mặt nước khẽ lung lay,
Sóng sánh hồ thu Súng, Sen đầy
Bóng dáng người xưa in đáy nước!
Cho tình se lại giữa heo may.
Một thoáng đường xa bóng dáng ai!
Đêm khuya trằn trọc nhớ nhung hoài.
Người xưa ý hẳn còn day dứt!
Áo mỏng lạnh lung, tóc thả vai!!!
2. Nhà tôi!…
Chú lái xe ơi, cẩn thận nhé kẻo vào nhà tôi!
Nhà tôi cạnh lộ sườn đồi,
Mà nghe xe rú rụng rời chân tay.
Sự đời gặp phải không may!
Hùng Vương xe có, cứu ngay kịp thời.
Chân tay gãy, đầu vỡ rồi,
Vẫn còn hơi thở tin người Hùng Vương
Nhẹ nhàng lau cắt vết thương
Anh ơi! Gắng chịu thông thường em lo…
Bệnh viện em dù nhỏ to
Dày công trách nhiệm chăm lo mọi người
Tiếng ai rên quặn tim tôi!
Thương con lệ chảy, kiếp đời nguy nan.
Cứu dân độ thế bình an
Giám đốc quản trị lại càng quyết tâm
Các tỉnh, huyện dân rất cần,
Ông Nguyễn Quốc Học ngàn lần kính yêu.
……………………
Tác Giả: Kiều Thau
Phó chủ nhiệm CLB Thơ Việt Nam huyện Đoan Hùng – Phú Thọ.