HÙNG VƯƠNG -BỆNH VIỆN THÂN THIỆN
Một chiều muộn giữa mùa thu
Không mưa không bão mà như sập trời
Cái đau đớn nhất trên đời
Thân tôi phải gánh ,rã rời chân tay
Rất may được đến nơi đây
Hùng Vương thân thiện,đêm ngày chăm nom
Như vòm mây trắng sắt son
Giường ga phòng bệnh nhân còn luyến lưu
Bác sĩ quan tâm thật nhiều
Chuyên môn thăm khám sáng chiều động viên
Mẹ hiền điều dưỡng kề bên
Kim tiêm ,băng gạc ,mau liền vết thương
Bên giường,hộ lý thân thương
Tạp giề gon gọn ,miệng thường cười duyên
Em như cô Tấm thảo hiền
Tay đưa bàn chải,chối liền luồn khe
Chiều nghe khe khẽ hồn quê
Mấy cô y tá vỗ về yêu thương
Trong lòng mình thấy vấn vương
Bệnh tuy đau đớn vẫn thường yên tâm
Chiều bên bệnh viện Hùng Vương
Mấy dòng nhắn gửi cảm ơn thật nhiều
(Kỷ niệm những ngày nằm viện 21.9.2018)
Phương Thảo