Câu chuyện về hai người bạn đặc biệt trong bệnh viện

- 5 lượt xem - Tin hoạt động, Tin tức
Chị Loan chia sẻ: “Ngày 22/11, tôi nhập viện sau một tai nạn giao thông với chấn thương hàm mặt nghiêm trọng. Sau khi được mổ nẹp đinh vít, tôi cảm nhận rõ sự đau đớn và nỗi lo lắng về quá trình hồi phục phía trước. Lúc ấy, tôi chỉ mong mình sớm khỏe lại, nhưng chẳng ngờ trong khoảnh khắc khó khăn ấy, tôi lại gặp một người bạn đặc biệt.
Ngày 23/11, một cô bé tên Yến Vy, học sinh lớp 4 tại một trường tiểu học ở Phú Thọ, nhập viện và điều trị ngay bên cạnh phòng tôi. Bé bị gãy tay trái và cũng đã phải trải qua một ca phẫu thuật. Hai cô cháu đều đang trong những ngày đầu sau phẫu thuật, sức khỏe chưa ổn định hẳn, nhưng điều kỳ lạ là, trong cái không gian bệnh viện lạnh lẽo ấy, chúng tôi lại tìm thấy một sự kết nối thân thương.
Bé nằm ở phòng yêu cầu bên cạnh phòng tôi, và sau hai ngày phẫu thuật, khi sức khỏe dần ổn định, bé đã sang phòng tôi chơi. Chúng tôi trò chuyện, và tôi được biết thêm về bé. Yến Vy không chỉ là một cô bé thông minh, học giỏi, mà còn có một niềm đam mê mãnh liệt với việc học. Bé đang ôn luyện để vào đội tuyển học sinh giỏi, nhưng lại lo lắng không theo kịp các bạn trong lớp sau thời gian nằm viện. Cảm giác ấy, nỗi lo lắng ấy, làm tôi nhớ lại chính mình ngày trước, khi phải đối mặt với những thử thách trong cuộc sống.
Lúc đó, một suy nghĩ đến với tôi: Dù tôi cũng đang phải đối mặt với nỗi đau thể xác, nhưng tôi không thể ngồi yên nhìn bé lo lắng. Tôi quyết định sẽ giúp bé, dù chỉ là một phần nhỏ trong khả năng của mình. Những ngày tiếp theo, ngoài những giờ tiêm truyền và thăm khám của bác sĩ, tôi dành thời gian sang phòng bé Yến Vy để dạy cho bé những kiến thức bổ sung. Không phải là một giáo viên chuyên nghiệp, nhưng tôi cảm nhận được sự cần thiết và niềm vui khi được giúp đỡ bé. Cả tôi và bé đều đang chiến đấu với những đau đớn của cơ thể, nhưng qua những buổi học, tôi cảm nhận sự lấp đầy trong tâm hồn của mình. Hai cô cháu giờ không còn là hai người xa lạ trong bệnh viện nữa, mà là những người bạn đồng hành, chia sẻ sự an ủi và động viên lẫn nhau.
Mỗi lần bé nở nụ cười, mỗi khi bé hiểu bài, tôi lại cảm thấy lòng mình ấm áp, như thể những vết thương trong lòng tôi cũng dần lành lại. Bé Yến Vy luôn tràn đầy nhiệt huyết và niềm tin vào học tập, và tôi cảm nhận được điều ấy rõ rệt qua ánh mắt và từng lời nói của bé. Những câu chuyện về ước mơ, những lo lắng về việc theo kịp bạn bè khiến tôi hiểu rằng, đôi khi trong cuộc sống, chỉ cần có một người ở bên, cùng chia sẻ một chút thời gian và tình cảm, mọi nỗi lo lắng đều trở nên nhẹ nhàng hơn.
Tôi tin rằng, trong cuộc sống, đôi khi những thử thách lại chính là cơ hội để chúng ta tìm thấy những giá trị thật sự. Và trong thời gian điều trị, tôi đã tìm thấy một người bạn, một người học trò nhỏ, và chúng tôi đã cùng nhau trải qua những ngày tháng khó khăn đó. Những buổi học, những giờ phút trò chuyện, sẽ luôn là kỷ niệm đẹp trong lòng tôi, không chỉ về tình bạn, mà còn về sự sẻ chia, đồng cảm trong những khoảnh khắc thử thách của cuộc sống”
Cảm ơn câu chuyện truyền cảm hứng của hai cô cháu, để mỗi người trong chúng ta hiểu rằng, trong khoảnh khắc tiêu cực của cuộc sống, chúng ta biết đứng lên và chiến đấu mỗi ngày.
Chúc hai cô cháu luôn tràn đầy năng lượng tích cực và sức khỏe, để vượt qua mọi thử thách trong cuộc sống.
Back To Top